Cho dù, ngươi chẳng hề hồi âm.
.
.
Đến lúc nhìn lại chỉ còn mỗi cổ áo...
.
Số người lén lút đọc nhật ký của ta bỗng gia tăng...
Đầu sỏ <- div="">->
.
Thật to gan!
Dám bêu riếu tình cảm ta dành cho bạn thân như thế!
(Tên tạp chí: Tuần san Bình An kinh)
Năm bốn mươi thơ của ta bị đưa lên tạp chí
Chuyện riêng của ta nay đã trở thành một vấn đề xã hội!
Đã vậy, ta quyết định xuất bản luôn tập thơ
(chữ trên tập: Gửi Tửu Thôn)
Ta xin nghỉ công việc ở sở làm
(Ông đây bất mãn rồi. *chữ trên thư: từ chức*
Đồ bất hiếu! Trả lại cẩu lương 5 sao cho a ba!)
.
Ta viết tình yêu dành cho ngươi thành lời thơ
Gửi chúng đến ngươi suốt 150 năm mà chưa từng gián đoạn
Cho dù, ngươi chẳng một lần hồi đáp.
.
Năm thứ năm mươi, ta đã là một nhà thơ danh tiếng
(chữ sau lưng: buổi ký tên)
Đặc biệt được yêu mến bởi các thiếu nữ trẻ trong vùng
(chữ background: Kya~ oa~ thật đẹp trai~)
Thế nhưng ta vẫn một lòng một dạ
(chữ trên băng cột đầu + trên cái bảng sau lưng: Tửu Thôn)
Những người khác ngoài ngươi, hoàn toàn chẳng đáng ta nhắc đến.
.
Năm sáu mươi, cơ thể ta hư mất.
[Đồ ngốc! Còn mỗi cánh tay cũng không biết quý trọng là sao?! (Đăng)
Tỳ: … Hừ.]
Thơ ta gửi ngươi đã lên đến 20000 bức
Mà trên dưới toàn thân ta, không có khúc xương nào còn lành lặn.
(chữ trong bubble: Bạn thân nhất định sẽ ghét bỏ ta mất…)
.
Năm thứ bảy mươi, ta bình phục.
Hôm nay ta chỉ nghĩ nên ví von ngươi với điều gì
Một vầng trăng sáng lung linh treo trên cao
Hay là, một ngọn núi hùng vĩ đứng sừng sững?
.
Năm thứ tám mươi chẳng có gì thay đổi
Hôm nay ta vẫn nghĩ nên ví von ngươi với điều gì
Một bầu trời sao lấp lánh tuyệt mỹ
Hay đơn giản là, cả thế giới của ta?
.
Mỗi ngày, ta kiên trì viết tình yêu dành cho ngươi thành lời thơ
Gửi chúng đến ngươi suốt 150 năm mà chưa từng gián đoạn
Cho dù, ngươi mãi chẳng hồi đáp.
.
Ta đã gặp tai nạn vào năm thứ chín mươi.
Có vẻ như, đầu ta bị tổn thương rất nặng.
(*chữ kế trái tim: bạn thân)
Tuy rằng tên của bản thân ta cũng quên
Chỉ riêng việc yêu ngươi, ta vẫn nhớ rất rõ.
.
Năm một trăm rồi năm một trăm mười
Ký ức ta vẫn không hề hồi phục
Mặc dù vậy, ta chỉ biết kiên trì yêu ngươi
Ta muốn, rất muốn nhận được một hồi âm từ ngươi
.
Năm một trăm hai mươi và một trăm ba mươi
Ký ức ta chậm chạp không hồi phục
Mặc dù vậy, ta vẫn một lòng yêu ngươi
(chữ trên thư, từ phải sang: Bạn thân / Ta yêu)
Vì ngoài điều đó ra, ta chẳng còn gì hết.
.
Năm một trăm bốn mươi, như cũ không biến chuyển tích cực
Mỗi ngày ta sống trong bất an bồn chồn
(Thảo: Tình Minh đại nhân! Cứ vậy phải làm sao…!
Sei: … Kệ hắn đi thôi. Lòng hắn quá chấp nhất. Dù ta muốn ngăn cũng không được.)
Dù chỉ được một nháy mắt ta cũng muốn nhìn thấy ngươi.
Dù chỉ được nói một lời ta cũng phải nói cùng ngươi.
就算只有一句话吾也想对你说
[Tỳ: Trăm năm đã trôi qua
Ta rốt cuộc đã hoàn thành lời hứa.]
.
Năm một trăm năm mươi, ta nhớ ra tất cả
Khi ký ức trở lại ta đã khóc rống một hồi
Ta nhớ tới
Thật lâu trước đây, ngươi đã mất.
.
Tỳ: Ah, nhánh cây.
Tửu: Hic.
.
Mỗi ngày, ta một mực viết tình yêu dành cho ngươi thành lời thơ
Tự hỏi, liệu khi thơ đủ nhiều có thể nào một ngày ngươi sẽ nhận được chúng
Trong thế giới đã từng có ngươi bên cạnh
Ta vẫn viết và chỉ viết liên tục
Cho dù ta không thể nào gặp lại ngươi
Nhưng tình yêu của ta sẽ mãi mãi tiếp nối
Ta đã từng nghĩ rằng sẽ còn thấy được ngươi lần nữa
Thế mà, ngươi lại vĩnh viễn biến mất rồi.
.
Mỗi ngày, ta không ngừng viết tình yêu dành cho ngươi thành lời thơ
Một lá rồi một lá, gửi chưa từng gián đoạn.
Kể cả khi… hồi âm sẽ không về.
0 Bình Luận "【Âm Dương Sư】150 năm kiên trì không dứt của Tỳ Mộc Đồng Tử (Vietsub)"