Song written by Spectacle P
English lyrics & Vocals by Nano
Photogapher: Lukas
Video by Twin, Đoàn
Translator: Yuki
Timer: Twin
Encode: Ovi
Vietsub: https://youtu.be/rnw6QD8Z-0k
I would gaze at the pieces stacked so carefully with love
from behind the closed shutters that were windows to your heart I could not find a way to build a door to let me in It was all because I couldn’t throw away my selfish pride
Once upon a time,
a prince was turned into a beast by an evil magic spell.
I cast magic upon my own self
and transformed from an ugly human into a beautiful beast.
“There are things that I would rather leave unsaid,”
fear of opening a long forgotten wound. There inside the castle that I built all for myself it was filled with an emptiness so deep that I could drown
One day, suddenly, you appeared
you had everything I had ever dreamed to have the bricks I stacked towered over you but you stepped and you jumped and you went right over
It’s sad how cold you have become, bet you were lonely all
along”
scared to declare but you gave it a flare to repair the affair of words that were really unfair
I would envy the pieces stacked so carefully with love
so meticulously folded one on top of the other Locked inside a lonely castle that I built all for myself And the doors I would close to hide away my selfish pride
With my newfound strengths
and an immortal body,
I felt as if there was nothing I couldn’t achieve.
“There are things that I would rather leave unsaid,”
fear of losing every precious thing I had Finally the King appears in his lonesome castle and is amazed by his very first beautiful taste of love
“Spare me from your sympathy, ’cause I really doubt you would
ever understand”
you bite and you fight and grab and you stab but you managed to get what you dearly wanted in the end
I would gaze at the outer world so unified by love
but the one thing I failed to see was the most important thing and my soul so familiar to the loneliness inside glowered at the pool of sun as it collected at my feet
That is why I could not
forgive the fact that
I needed the help of others to live.
Trapped within his selfish
pride,
he spent too many dark years in solitude.
“There are things that I would rather leave unsaid,
yes, I know that it’s your way of showing love.” Quietly the King retreats into his castle and the emotions threaten from inside his lonely heart
“There are things that I would rather leave unsaid,
hoping for a love that would never fade away.” Given only eternity to do what must be done I will happily devote myself for the sake of those I love
“Open the door and step right, won’t you stay a while,
and let yourself be loved…”
In the warmth hidden deep inside the shadows of your heart
lonely walls start to crumble in the castle you have built and the days you have given up in search of your happiness is the one thing that tells you not to give up easily
I will gaze at the passing world and scatter it with love
as the tears fall endlessly I watch you walk away I’d gladly wait a thousands years if I knew that it would bring us together again and we’d live happily ever after |
Tôi lặng lẽ ngắm nhìn từng mảnh ghép được đặt thật cẩn
thận bằng cả tấm lòng
từ phía sau khung cửa khép kín dẫn lối đến người
Tôi không thể tìm ra lối đi để chạm đến người
Chỉ vì tôi không cách nào có thể buông bỏ lòng kiêu
hãnh ích kỉ của mình
Ngày xửa ngày xưa,
Có một vị hoàng tử đã bị nguyền rủa phải mang hình
hài một con ác thú
Tôi cũng tự đặt lên mình một lời nguyền
Để có thể từ một kẻ xấu xí trở thành một con ác thú
xinh đẹp.
“Có những thứ tốt nhất không nên nói ra,”
Nỗi sợ hãi nếu phải chạm vào miệng vết thương khép
kín lâu năm.
Nơi sâu thẳm trong tòa lâu đài tôi tự mình dựng lên
Tôi như bị nhấn chìm bởi sự trống rỗng ngập tràn của
nó
Một ngày nọ, bỗng nhiên, người từ đâu xuất hiện
Người mang theo mọi điều mà tôi hằng mong ước
Lớp phòng vệ của tôi vốn dĩ sẽ ngăn cản người
Nhưng người lại vượt qua nó để tiến vào thật dễ dàng
“Thật đau đớn khi cảm xúc người đã hóa băng, ắt hẳn
người đã rất cô độc nhỉ”
Thật sợ hãi nếu phải thừa nhận, nhưng người lại một
lần khơi nó lên
Để sửa chữa sự bất công từ những câu chuyện kia
Tôi sẽ mãi luôn ghen tị với những mảnh ghép được sắp
đặt thật cẩn thận với mọi yêu thương
Từng mảnh vừa khít ôm trọn xếp chồng thật cao
Tự nhốt mình nơi tòa lâu đài đơn côi mà chính mình
xây nên
Với cánh cửa khóa chặt để che giấu bản tính cao ngạo
đầy ích kỉ này
Mang trong mình nguồn sức mạnh mới mẻ cùng cơ thể bất
tử này
Tôi cảm thấy rằng mọi thứ đều có thể được đoạt lấy
thật dễ dàng/Tôi cảm thấy chẳng có điều gì có thể khiến tôi chùn bước
“Có những thứ tốt nhất nên rơi vào quên lãng,”/”Có
những điều vốn dĩ nên nằm yên trong bóng tối,”
Nỗi sợ hãi đánh mất những điều mình hằng yêu quý
Để rồi vì Vương ấy bừng tỉnh nơi tòa lâu đài hiu quạnh
kia
đón nhận mỹ vị của ái tình trong kinh ngạc
“Đừng cố tỏ vẻ thương cảm với tôi, vì có vẻ người
không thể thấu hiểu đâu”
cắn xé, gào thét, tuyệt vọng và phản kháng
để rồi cuối cùng kẻ ấy có thể đoạt được điều mình hằng
khao khát
Tôi vẫn luôn nhìn ngắm nhân loại được gắn kết nhau bởi
tình yêu
Nhưng điều quan trọng nhất tôi lại chẳng thể nào
nhìn thấu được
Và rồi khi tâm hồn này đã quá quen thuộc với sự đơn
độc
Nó sẽ bài xích dải lụa nắng ấm đang quanh quẩn dưới chân
kia
Phải chăng đó là lí do mà tôi chẳng thế nào tha thứ
cho việc ấy
Rằng tôi luôn cần một ai đó để sống
Bị xiềng xích bởi sự tự tôn ngu ngốc
Kẻ ấy đã phải gặm nhắm nỗi cô độc qua bao tháng năm.
“Có những thứ tốt nhất đừng nên phơi bày ra ánh
sáng,
Và tôi biết, đó là cách mà người thể hiện tình cảm của
mình.”
Vị Vương cứ thế lặng lẽ lui về lâu đài của mình
Cảm xúc cứ thế dần quấn lấy tâm can đơn độc của
ngài”
“Có những điều không bào giờ được nói thành lời,
Như nguyện cầu cho một tình yêu vĩnh cửu chẳng hạn.”
Được ban cho sự vĩnh hằng để hoàn thành những điều cần
làm
Tôi sẽ không ngần ngại mà trao đi cho những người
mình yêu thương
“Đẩy mở cánh cửa và bước ra, liệu có thể níu bước
chân người một lúc nữa chăng,
Để bản thân người có thể cảm nhận tình yêu kia…”
Từ một chút ấm áp bị che phủ bởi màn đêm nơi con tim
cô độc của người
Từng mảng tường cô đơn của tòa lâu đài dần rơi xuống
và vụn vỡ
Và vào giây phút người quyết định từ bỏ việc đi tìm
hạnh phúc cho chính mình
Đó là điều duy nhất mong người hãy tiếp tục hành
trình./Đó là điều duy nhất mong người đừng bỏ cuộc dễ dàng như vậy.
Tôi sẽ lại ngắm nhìn thế giới này và đem tình yêu
ban phát cho nó
Khi mà dòng lệ này không thể ngưng rơi khi tôi nhìn
hình bóng người xa dần
Tôi không ngần ngại đợi, nếu ngàn năm sau này có thể
Một lần nữa để tôi cùng người có thể bên nhau và hạnh
phúc mãi mãi về sau.
|
0 Bình Luận "【 Vietsub 】The Beast - Nano"