Mọi password trong blogspot của Leaf đều là tên nhóm, 4 chữ, không viết hoa [****]

Trần Thâm • 尘深

Trần Thâm
Đồ Mỹ Hoa Khai Nghiễm Bá Xã đoàn

Tạm dịch: Trần Thâm – Bụi dày
Nguyên khúc:
Sách lược/ Điền từ: An Trì Hoa
Văn án: Phượng Viên 
Trang trí: Dực Bảo Dược điếm - Thư Nùng
Tuyên truyền: Thu Lạc Tả Ý Công Tác Thất
Ca thủ: Nữu Nữu 
Hậu Kì: HITA Mặc Minh Kỳ Diệu
Phối âm
CV Ngô Tà: Vũ Luyến 
CV Trương Khởi Linh: Cao Mộc Nguyên Dã Nguyệt Thanh Đế Quốc
Văn án:
Vận mệnh an bài như vậy, dấn thân không lý do.
Ngô Tà biết mình chờ đợi thật ra cũng chỉ bởi chấp niệm của cậu, bất luận kết quả thế nào, chỉ theo đuổi một đoạn tưởng niệm.
Một nhà Lão Ngô ba người đều nóng nảy cố chấp, vừa tốt vừa xấu. Xấu ở chỗ nào, cũng chỉ có người nhà với nhau mới hiểu được. 
Hắn cùng với cậu, đơn giản là Hàng Châu tuyết quyện, Trường Bạch tuyết dày. Mà bên ngoài cửa Thanh Đồng quanh năm tích bụi, nếu không có người tảo, cái gì bị che đi cũng không nhìn thấy được nữa.
Artist: lofter@藏九归一
Design: Twin
Made Video: Đoàn
Timing: Twin
Encode: Lưu Ly Hắc Sắc
→ Vietsub: https://youtu.be/F_FXa5mYgRo

Trương Khởi Linh: “Ngô Tà.”
Ngô Tà: “Tiểu ca!... Hoá ra mình lại nghe lầm sao?” 

Đừng đọc đừng hỏi
Đừng tìm người kia nữa
Tháng năm tàn, lớp bụi dày
Đã phủ lên ký ức về những câu chuyện thuở xưa
Sao tìm được Thiên Chân lúc ấy.
Toàn bộ nhịp đập cô đơn trong gió
Vết tích nay đã phai mờ
Chỉ còn ‘tôi vẫn đang chờ anh’.
Cùng anh chúng ta tìm kiếm từng bí mật
Không có ai sẽ nhắc lại nữa.
Đường xăm trên ngực khắc ghi tận đáy lòng
Phong mang Hắc Kim Cổ Đao vẫn sắc bén
Nhưng bên cạnh anh thiếu mất một bóng hình.
Đột nhiên tỉnh mộng, có người nào đấy kêu tên tôi
Chẳng qua tôi tự dối gạt chính mình.
Toàn bộ cố sự thật giả hư thực và những điều cấm kỵ
Người nào từng cùng tôi trải qua chúng
Nên cười với nhau rằng ‘duyên cạn’ hay oán giận thời gian bạc bẽo.
Lớp bụi dày vùi lấp hồi ức.
Khi mưa tuyết cũng cô đơn, thế giới này không có anh
Để lại cho tôi câu đố giải không ra
Tựa kính hoa thuỷ nguyệt, chúng đều mông lung mờ mịt
Toàn bộ việc năm xưa, kẻ nào hiểu rõ.
Quên mất bản thân.
Một lần lại một lần nữa tự dối gạt bản thân
Nhưng chung quy tôi không bỏ được không quên được anh
Bao nhiêu lớp bụi dày, tôi vẫn còn nhớ kỹ
Ý cười bên môi.

Trương Khởi Linh: “Ngô Tà, tôi đã trở về.”


*Thẩm tịch: Thâm trầm cô đơn
*Vân lộ: Hoa văn; Đường vân
*Phong mang: Mũi đao nhọn


0 Bình Luận " Trần Thâm • 尘深"

 
Copyright © 2014 - All Rights Reserved
Template By. Catatan Info