Mọi password trong blogspot của Leaf đều là tên nhóm, 4 chữ, không viết hoa [****]

[ Âm Dương Sư ] Tình tự thương quỷ [ Trung - 1 ]

Tên gốc: 情字伤鬼 
Dịch nghĩa: Chữ tình làm tổn thương ma quỷ. 
Thể loại: Nữ thể + Hiểu lầm + Mất trí nhớ + Ngược + He
Tác giả: 轻 chu 小九尾一夜酒茨浪
@weibo: u/3050949913
Xin raw từ: Wattpad@Enkika
Translator: QT
Editor: Twin
Mục lục chính 

Trước khi Hồng Diệp xuất hiện, Tỳ Mộc Đồng Tử vẫn luôn là người duy nhất có thể đến gần Tửu Thôn Đồng Tử.
Tửu Thôn thân là quỷ vương, tu hành cường đại đến mức yêu quái trong phạm vi trăm dặm nghe tin đã sợ mất mật, ngay cả yêu khí tản ra cũng có thể khiến cho yêu quái xung quanh chạy trối chết.
Chỉ có Tỳ Mộc, cậu không sợ lực lượng cường đại của Tửu Thôn, sau khi khiêu chiến Tửu Thôn thất bại, cậu không giống mấy yêu quái mà chạy trối chết như thế, ngược lại sùng bái sự cường đại của Tửu Thôn, thề phải vĩnh viễn đi theo Tửu Thôn.
Bị Tỳ Mộc làm phiền, cuối cùng Tửu Thôn đành bất đắc dĩ chấp nhận hiện thực Tỳ Mộc đi theo mình.
Bọn họ cùng nhau trông nom Đại Giang Sơn*, khi nhàn rỗi thì cùng ra ngoài du sơn ngoạn thuỷ, đêm đến thì tìm nơi cảnh đẹp yên tĩnh, vừa uống rượu vừa trò chuyện, vui vẻ thoải mái cười đùa, tuỳ tiện một đời.
*Đại Giang Sơn: Núi Oe (Oeyama)

Ngay từ đầu, Tỳ Mộc chẳng qua là vì Tửu Thôn cường đại mà sùng bái Tửu Thôn, cam nguyện thần phục hắn, bọn họ là bạn thân.
Nhưng về sau, Tỳ Mộc phát hiện, tầm mắt của mình dường như càng không thể rời khỏi người Tửu Thôn.
Thật ra Tửu Thôn rất ôn nhu.
Lúc cùng chiến đấu với ác quỷ, hắn lúc nào cũng thường thường chú ý sự liều lĩnh của cậu, chém giết tiểu quỷ ý muốn đánh lén cậu phía sau.
Khi cậu bị thương, hắn sẽ hung ác cầm hồ lô của mình, đổ xuống trên vết thương của cậu.
Linh tửu của Tửu Thôn không giống rượu nhân gian, nó mang theo dồi dào yêu khí Tửu Thôn, đích thực là thần vật tăng cường lực lượng đối với yêu quái, nhỏ linh tửu vào vết thương, loại bỏ uế vật, khiến vết thương nhanh chóng khép lại.
Ngoài miệng Tửu Thôn bảo cậu rất ồn ào, quấy rầy hưng trí uống rượu, trên thực tế hắn chưa bao giờ đuổi Tỳ Mộc đi, mặc cho Tỳ Mộc ghé vào lỗ tai hắn om sòm liên tục nói về "Ưu điểm của Tửu Thôn" mà chính hắn cũng không biết mình có.
Tửu Thôn tự tin và cường đại, tựa như húc nhật*, chói mắt mà không gây bỏng mắt, mang theo khí lạnh ban đêm nhưng không mất ôn nhu.
*Húc nhật: Mặt trời mới mọc

Từ lúc ra đời đã bị phụ mẫu ruồng bỏ, bị loài người chán ghét, rốt cuộc Tỳ Mộc gặp được cứu rỗi.
Tửu Thôn Đồng Tử, là người cậu cả đời phải đi theo.
Cậu nguyện ý tặng cả bản thân cho Tửu Thôn, đưa tấm thân này cho Tửu Thôn chi phối.
Tửu Thôn thích uống rượu, Tỳ Mộc học cách uống rượu, chỉ nguyện khi Tửu Thôn uống rượu có thể được ở bên hắn.
Tửu Thôn thường dẫn cậu đến rừng phong uống rượu, Tỳ Mộc không biết tại sao Tửu Thôn sẽ thích đến nơi cậu từng biến thành nữ nhân luyện vũ, nhưng cái này chẳng trở ngại cậu thích Tửu Thôn.
Tỳ Mộc nói rất nhiều, lúc ở chung với Tửu Thôn, cậu càng thao thao tới cực hạn, mặc dù đại đa số là cậu nói, còn Tửu Thôn thì lẳng lặng uống rượu.
Bọn họ rất ít khi gây gổ, đều là Tỳ Mộc đòi tỷ thí với Tửu Thôn, Tửu Thôn vì muốn tên Tỳ Mộc ồn ào có thể yên tĩnh lại, mỗi lần khiêu chiến hắn đều đáp ứng, sau đấy cùng Tỳ Mộc làm một trận chiến lâm li sung sướng.
Cho tới nay Tửu Thôn không phát hiện Tỳ Mộc mang cảm tình khác với hắn, Tỳ Mộc cũng một mực gọi Tửu Thôn là "ngô hữu*", cố gắng che dấu tình cảm thấp hèn của bản thân, nhấn mạnh giữa bọn họ là tình bạn thuần khiết, thuyết phục bản thân rằng mình thực ra không thích Tửu Thôn.
*Ngô hữu:  Bạn của ta, tới mình mà nói gọi thì xưng là 'ngô'. 

Cậu không thể để cho Tửu Thôn biết, vì nó sẽ lưu lại vết nhơ với danh dự của Tửu Thôn.
Cho nên, như vậy là đủ rồi.
Có thể sống cạnh Tửu Thôn, là đủ rồi.
Tỳ Mộc tự nói với mình như vậy, đôi mắt kim sắc nhìn gương mặt Tửu Thôn ngủ say, đáy mắt tràn đầy ôn nhu.
Cũng chỉ có khoảng khắc này cậu mới dám dùng ánh mắt ái mộ nhìn Tửu Thôn.
Mấy trăm năm qua, hai người họ đã trải qua như vậy.
Nếu không có cuộc gặp gỡ kia, có lẽ bọn họ sẽ không lâm vào tình cảnh như nay.
Ngày đó Tửu Thôn lại mang cậu tới rừng phong, bắt gặp một nữ tử diễm lệ như phong diệp, ánh mắt Tửu Thôn nhìn nàng, giống như cuối cùng đã chờ được thứ yêu thích, trong mắt đầy ngạc nhiên cùng thâm tình.
Đó là thứ cậu vĩnh viễn không cách nào có được.
Nhìn Tửu Thôn bỏ lại bản thân, chạy đến trước mặt nữ tử kia, vụng về đến gần, sau đó cùng nàng ngồi dưới tàng phong.
Hoàn toàn quên luôn cậu.
Cậu ngơ ngẩn ngồi xuống một gốc cây, hai tay hai ly rượu, một ly còn đầy, một ly bị lật úp dưới đất, rượu ngon lặng lẽ chảy xuống, không khí nồng đậm mùi rượu.
Thật chua, thật chướng mắt.
Tỳ Mộc bất động nhìn vẻ tươi cười của Tửu Thôn, ôn nhu chuyên chú, dường như thế giới của Tửu Thôn loại bỏ tất cả mọi người, kể cả Tỳ Mộc bồi bạn với hắn mấy trăm năm, chỉ còn lại nữ nhân tên gọi Hồng Diệp, trong mắt của hắn, trong tâm của hắn, tất cả đều là Hồng Diệp.
Thì ra hắn một mực tới rừng phong, chỉ vì chờ một nữ nhân.
Tửu Thôn đã có người mình thích.
Trước khi gặp Tỳ Mộc đã có người mình thích.
...
Không, có lẽ Tửu Thôn chỉ mê luyến nàng một lúc thôi, rất nhanh hắn sẽ tỉnh táo lại.
Giống như trước đây, nữ nhân xinh đẹp đến đâu, ở trong mắt Tửu Thôn đều là đồ chơi, nữ nhân này sẽ giống như vậy.
Tửu Thôn chẳng mấy chốc sẽ vứt bỏ, đến lúc đó bọn họ lại có thể uống rượu với nhau, cùng nhau so tài, cùng mở rộng Đại Giang Sơn.
Tửu Thôn sẽ trở lại là con người ôn nhu mà cường đại thôi.
Nhìn Hồng Diệp bộc phát vẻ đẹp mê người, đáy mắt kim sắc nổi lên sát ý thâm trầm.
Cậu vẫn rất ghen tị nữ nhân này.
Ghen tị nàng nhận được sự yêu thích của Tửu Thôn, ghen tị nàng nhận được thâm tình của Tửu Thôn trong nháy mắt.
Loại nữ quỷ chỉ cần một trảo là có thể xé nát đó, căn bản không xứng với Tửu Thôn!
Bạn thân cậu cường đại căn bản không cần loại nữ tử yếu đuối cái gì cũng chẳng có đó, chỉ biết dựa dẫm vào cường giả.
Tửu Thôn chẳng mấy chốc sẽ chơi chán, rất nhanh.
Tỳ Mộc tự nói với mình như vậy.
Vậy mà, Tửu Thôn hệt như cái cây, ghim chặt ở rừng phong, cả ngày trông mong Hồng Diệp có thể ra gặp hắn.
Sự vụ ở Đại Giang Sơn bị ném sang một bên, ác quỷ dưới trướng Tửu Thôn bất đầu xuất hiện dị tâm, muốn nhân cơ hội soán vị trở thành quỷ vương, Tỳ Mộc không có biện pháp khuyên nhủ Tửu Thôn trở về, đành lặng lẽ vì Tửu Thôn dọn dẹp mấy ác quỷ kia, duy trì sự ổn định của Đại Giang Sơn.
Vì trọng chấn uy danh quỷ vương, Tỳ Mộc quyết định vì Tửu Thôn kiến tạo quỷ lều.
Cậu vụng trộm biến thành mỹ nữ tuyệt sắc đến kinh đô tìm nam tử giàu có, trộm đi tiền tài.
Cho đến một ngày, cậu bị một nam nhân tên Watanabe no Tsuna chiếm lấy tay phải.
Đêm đó, cậu mất đi tay phải, máu me đầy người, chật vật trở lại Đại Giang Sơn, nội tâm mệt mỏi, điên cuồng tưởng niệm vị quỷ vương cường đại ôn nhu kia.
Cước bộ lộn xộn, không áp chế thanh âm lục lạc ở mắt cá chân, tiếng lục lạc vang vọng không tiết tấu trong đêm đen, một đường lảo đảo, đi tới rừng phong, lại phát hiện Tửu Thôn đã sớm say mà gục xuống dưới cây phong, trong miệng lầm bầm, "Hồng Diệp... Hồng Diệp... Ngô yêu..."
Khoả tư niệm vì điên cuồng mà sốt ruột dần dần lạnh đi.
Tay trái che cánh tay bị cụt xiết chặt, vảy kết vết thương lần nữa nứt toạc, máu tươi đỏ thẫm từ kẽ tay tràn ra, một giọt một giọt rơi xuống lá phong diễm lệ.
Khác hẳn với màu đỏ yêu hồng, theo văn lộ lá phong chảy xuống, che giấu hoả diễm, nhiễm đỏ ánh trăng.
Lưu lại một mảnh tâm tan nát, cõi lòng bi thương.
Tỳ Mộc lẳng lặng canh giữ gần Tửu Thôn, đến tận khi Tửu Thôn sắp tỉnh lại mới xoay người rời đi.
Tảng sáng sương mù dày đặc, âm thanh lục lạc tịch liêu càng lúc càng xa.
Tửu Thôn không hề phát hiện tay áo phải của Tỳ Mộc đã trống không, cho đến một ngày bọn họ lại vì Hồng Diệp mà xảy ra tranh chấp, Tửu Thôn không nhịn được động thủ đánh một trận với Tỳ Mộc, mới phát hiện Tỳ Mộc đã mất đi tay phải.
Tửu Thôn cau mày, thanh âm bình tĩnh hỏi: "Tay ngươi sao vậy?"
Tỳ Mộc thờ ơ trả lời: "Đánh nhau với người ta, không cẩn thận đánh thành mất luôn."
"Ai làm."
Tỳ Mộc quay đầu sang chỗ khác, ấp úng nửa ngày cũng không nói rốt cuộc là tên nào.
Cậu không thể nói cho Tửu Thôn biết cậu mỗi đêm đều biến thành nữ nhân đi cướp bóc nam nhân mà? Tự chủ trương muốn xây cho hắn quỷ lều, ngược lại bị một người dùng kiếm chém đi tay phải, hắn nhất định sẽ cảm thấy mình rất vô dụng, không xứng ở bên cạnh hắn.
Tửu Thôn thấy Tỳ Mộc không chịu trả lời, lửa giận vừa tắt lại bùng lên: "Ngươi không muốn nói cũng không cần nói ra!"
Dứt lời liền phất tay áo bỏ đi.
Nhìn bóng lưng Tửu Thôn, Tỳ Mộc há miệng, nâng lên cánh tay duy nhất muốn kéo Tửu Thôn lại, cuối cùng đành vô lực buông xuống.
Chán ghét thì chán ghét đi, dù sao cũng tốt hơn là bị đuổi.
Tỳ Mộc cười khổ.
Sau đó, số lần Tửu Thôn uống rượu dần dần nhiều hơn, mỗi khi hắn uống rượu say, lời nói thầm trong miệng trừ Hồng Diệp thì thêm một người nữa.
Abe no Seimei
Tỳ Mộc nghe ngóng rất lâu mới biết người này là người trong lòng Hồng Diệp.
Lúc đó cậu cao hứng chạy vài vòng Đại Giang Sơn, cuối cùng chạy đi tìm Tửu Thôn.
Cậu khờ dại cho rằng khi Tửu Thôn biết nữ nhân kia có người thích sẽ lựa chọn buông tha, lại không nghĩ rằng Tửu Thôn vẫn cố chấp với Hồng Diệp, hơn nữa còn hận Abe no Seimei.
Tỳ Mộc lôi kéo Tửu Thôn say bí tỉ, khuyên rất lâu.
Tửu Thôn rốt cuộc nổi giận: "Ngươi thật phiền! Chớ tự cho là bạn thân bổn đại gia thì được nhúng tay vào chuyện của bổn đại gia! Ngươi nói câu nào thất lễ tới Hồng Diệp nữa ta sẽ giết ngươi!!"
Tỳ Mộc sai lầm rồi.
Cậu nghĩ lầm rồi.
Tửu Thôn đối với Hồng Diệp, không phải mang tâm tư đùa bỡn, hắn yêu Hồng Diệp, yêu nữ nhân tựa lá phong đó.
Cậu bắt đầu khủng hoảng, cậu gần muốn nổi điên rồi.
Tửu Thôn không bao giờ là vị quỷ quỷ vương cường đại ôn nhu nữa, hắn yêu Hồng Diệp, từ bỏ Tỳ Mộc.
Bên cạnh hắn không bao giờ là Tỳ Mộc nữa.
Tỳ Mộc cũng không thể đi theo bên cạnh Tửu Thôn nữa.
Tỳ Mộc lại bị ruồng bỏ rồi, sẽ không ai yêu Tỳ Mộc, tất cả mọi người, ai cũng sẽ chán ghét Tỳ Mộc Đồng Tử giống như trước đây.
Tỳ Mộc siết chặt lồng ngực, đố kị cùng căm ghét trong lòng cậu kích động như thủy triều.
Cậu muốn giết Hồng Diệp.
Nếu không có Hồng Diệp, Tửu Thôn sẽ không biến thành như vậy.
Vị quỷ vương đã từng uy danh vang dội, bá khí cường đại, vì một nữ nhân, biến thành tuý quỷ cả ngày trầm mê trong mỹ tửu và lá phong.
Cậu muốn giết Hồng Diệp!
Nhưng cậu không thể! Tửu Thôn đã nói qua, nếu như cậu đả thương Hồng Diệp, hắn sẽ khiến cả Đại Giang Sơn chôn theo vì nàng!
Bao gồm Tỳ Mộc, cũng bao gồm chính Tửu Thôn.
Cậu cố nén lửa giận trong lòng, yêu khí bùng nổ khiến vật thể chung quanh xoắn đến nát bấy.
Sau đó, Hồng Diệp biến mất.
Khi Tỳ Mộc cho rằng sự tình có thể kết thúc thì Tửu Thôn cũng biến mất.
Từ ngày đó trở đi, Tỳ Mộc mỗi ngày đều tìm hắn, nhưng vô luận cách nào cũng không tìm được Tửu Thôn.
Quỷ vương của cậu, bạn chí thân của cậu, đang tránh né cậu.
Cậu biết, nhưng vẫn tiếp tục đi tìm.
Người không đi ra, vậy ta tự kéo ngươi đi ra.
Cậu chạy đến kinh đô tìm Abe no Seimei.
Quanh đi quẩn lại, cuối cùng ở rừng phong tìm được Tửu Thôn.
Tâm lý Tỳ Mộc một hồi bi thương, cậu thấy Tửu Thôn say mèm, đôi môi run rẩy lại không nói ra một câu.
Chẳng lẽ ta không thể an ủi ngươi, lạm bạn ngươi sao?
Cậu dùng mấy trăm năm sinh tử dữ cộng*, thắng được tất cả, lại bại bởi nhất kiến chung tình.
*Sinh tử dữ cộng: Sống chết cùng nhau
0 Bình Luận "[ Âm Dương Sư ] Tình tự thương quỷ [ Trung - 1 ]"

 
Copyright © 2014 - All Rights Reserved
Template By. Catatan Info