Mọi password trong blogspot của Leaf đều là tên nhóm, 4 chữ, không viết hoa [****]

Ngư Vĩ Chi Hoạ Phúc 2



Ngư Vĩ Chi Hoạ Phúc
尾之

Tác giả:  Linh Nguyệt 〇月
Editor: Twin
Thể loại: Đồng nhân Cổ Kiếm Kì Đàm, All Lan

Phản ứng phản ứng đầu tiên của Lăng Việt chính là hô hấp nhân tạo.
====
2.
“Lần này nên mua cái gì cho tiểu sư muội mới tốt đây?”
Lăng Việt vừa ngự kiếm phi hành, vừa nghĩ tới tâm sự.
Lần này hắn phụng mệnh xuống núi, phải đi Giang Nam thu phục một con yêu quái gọi là Tứ Nguyệt Đào Hoa Quỷ.
Hắn nhớ yêu quái kia hướng hắn cầu mong tha mạng.
“Cho ta đường sống, báo đáp Đào Hoa.”
Lăng Việt trả lời nó, ta không muốn Đào Hoa, ta chỉ muốn ngươi.
Sau đó yêu quái kia đột nhiên réo lên một tiếng quái dị.
Lăng Việt đến bây giờ vẫn không hiểu âm thanh réo quái đản nọ có hàm ý ra sao.
Về phần cuối cùng hắn có đế cho yêu quái kia một con đường sống hay không?
Đây chính là một chuyện vô cùng bí mật.
Chỉ có bản thân mình mới đoán được.
“Ai, tiểu sư muội là phiền toái nhất!”
Tuy Lăng Việt ở trước mặt người khác không nói nhiều, nhưng lúc hắn ở một mình liền theo thói quan lải nhải liên miên.
Lúc một người càu nhàu lẩm bẩm, hắn cho rằng đấy là chuyện hết sức có lợi cho thể xác và tinh thần khoẻ mạnh.
Đồng thời cũng trợ giúp cho việc duy trì hình tượng đoan trang nghiêm chỉnh của mình trong lòng quần chúng.
Hắn đem việc này làm thành một môn công khoá*.
*Công khoá: Bài học
Ngự kiếm phi hành là một trong những thời cơ tuyệt vời để thực hành công khoá.
Cho nên mỗi lần ngự kiếm phi hành, chỉ cần tình hình cho phép, hắn bay rất chậm.
“Mỗi lần xuống núi đều phải mang đồ chơi mới lạ cho nàng, nếu không nàng sẽ nháo với ngươi--”
Lăng Việt tiếp tục lẩm bẩm, ánh mắt đột ngột sáng lên.
“Ồ, trên bờ cát kia sao giống như có một người đang nằm?”
Lao xuống nhìn, ngươi này không phải vị tiểu thiếu gia đi cùng sư đệ sao?
Tên gì ấy nhỉ, hình như đồng bạn của cậu ta gọi cậu ta là Lan Sinh.
Họ Lan tên Sinh? Không, không, không biết tại sao lại dùng họ nữ nữa.
Nhưng tại sao cậu ta lúc sáng sớm, một mình, nằm ở địa phương vắng vẻ này?
Sư đệ đâu? Đồng bạn còn lại của cậu ta đâu?
Lăng Việt ngồi xổm xuống, gọi mấy tiếng tiểu huynh đệ.
Đối phương nhắm hai mắt, hoàn toàn không có phản ứng.
Hỏng bét! Chẳng lẽ là bị nịch thuỷ* rồi trôi lên bờ sao?
*Nịch thuỷ: Dạng đuối nước ấy
Phản ứng phản ứng đầu tiên của Lăng Việt chính là hô hấp nhân tạo.
Nhưng hắn phát hiện bản thân căn bản không hiểu bất kỳ biện pháp cấp cứu nào cả.
Càng không nói tới công phu hô hấp trong truyền thuyết kia.
Nếu thế thì đi xung quanh tìm đồng bạn của cậu ta?
Có lẽ Lăng Việt cảm thấy để một người hôn mê đơn độc ở lại trên bờ cát rất không thoả đáng, phải kịp thời chạy chữa.
Chạy chữa mà nói, phải tới trấn nhỏ lân cận? Hay phải đi chỗ lớn như thị trấn?
Lăng Việt nhanh chóng suy nghĩ, ngự kiếm rất nhanh, thời gian không sai như vậy, vẫn là đi nơi lớn như thị trấn tìm đại phu trông khá khá chút!
Quyết định như thế, vậy một khắc cũng không cần trì hoãn nữa.
Lăng Việt ôm lấy Phương Lan Sinh đang hôn mê, đem hai tay cậu quàng trên vai mình rồi ngự kiếm bay đi.
Hắn nghĩ, trễ một khắc mệnh sẽ không còn nữa. 


0 Bình Luận "Ngư Vĩ Chi Hoạ Phúc 2"

 
Copyright © 2014 - All Rights Reserved
Template By. Catatan Info